Đành thôi

1. Ngày bước qua [C] nhau ta lặng im không [Am] nói,

Ngày cứ hư [F] hao phai [E7] dần theo tháng [Am] năm

Ngày dần [Am7] trôi ta hoang [Dm] vắng, không một

câu hỏi [Am] thăm,

em [E7] vờ vui duyên [E] mới, ta [E7] vờ như quên [F] mất chuyện chúng [E] ta

một ngày [Dm7] mưa tìm thấy [E7] nhau.

 

ĐK: Em [Am] rồi sẽ [Dsus2] xa, [F]Ta rồi sẽ [C] quên

Mình sẽ không là gì của [E7] nhau ngày tháng [Am] đó.

Xuân [Am] lại đến [Dm] mau, [F] Thu vội bước [C] nhanh…

những mùa [E7] vui đã không còn lối [Am7] về.

Đành [Dm9] thôi, hãy quên [Dm] đi

Đành [F] thôi, cố quên [C] đi

Đành [Cadd9] thôi, xem như ta chưa [E] từng có [Am7] nhau

Đành [C] thôi, hãy quên [Dm] đi

Đành [F] thôi, cứ quên [C] đi

Đành [Cadd9] thôi, xem [Bm7b5] như ta chưa [E7] hề biết [Am] nhau.

 

2. Ngày đó em [C] đi đêm lặng [E7] thinh nuối [Am] tiếc,

Ngày [E] vốn xanh [Am] xao thêm héo [E7] mòn dòng tin [Am] thưa.

Mình dừng đây ta đi [Dm] nhé. Thôi [Dm] chờ những lời [C] yêu khi bình minh thức [Am] giấc.

Thôi [E7] chờ những thân [Bm7b5] thương được kể bằng

câu [F] hát của đôi [E7] ta khi có [E] nhau.