Đất phương Nam

1. Nhắn ai đi [Em] về miền đất phương Nam

Trời xanh mây [C] trắng, soi [Em] dòng Cửu Long [B7] Giang

Mênh mông rừng [D] tràm, [G] bạt ngàn dừa [Em] xanh

Từng chang đước đong [Am] đưa, nhớ người [Em] xưa từng ở nơi [C] này

[D] Cho ta thêm [G] yêu dấu chân ngàn năm đi mở [Em] đất

[D] Cho ta thêm yêu [B7] bầy chim sáo sổ [Em] lồng

 

ĐK1:

[Em] Còn đâu đây tiếng vó ngựa [C] phi

Mà ngỡ con [Em] tàu vỗ sóng bờ [Am] xa

Nỉ non [D] sao tiếng nhạn kêu [B7] chiều

Buồm xuôi vô phương [Em] Nam phiêu bạt theo thuỷ [Am] triều

Dẫu trải [D] qua thăng trầm giông [G] tố qua bao cuộc bể [D] dâu

Mãi dâng cho [B7] đời bài tình ca đất phương [Em] Nam

 

2. Cánh chim tung [Em] trời về đất phương Nam

Người xưa lưu [C] dấu in [Em] hình thuở mang [B7] gươm

Bao la tình [D] đời, [G] màu lục bình [Em] trôi

Hoàng hôn tím ven [Am] sông, tiếng hò [Em] khoan còn toả đôi [C] bờ

[D] Lênh đênh mây [G] trôi, khói sương chiều miên man nỗi [Em] nhớ

[D] Nghe trong âm [B7] ba từng con sóng vỗ [Em] về

 

ĐK2:

[Em] Chờ trăng lên cất tiếng gọi [C] nhau

Đờn khảy tang [Em] tình đượm thắm hồn [Am] ai

Biển xôn [D] xao gió lộng tứ [B7] bề

Thuyền ai xuôi phương[Em] Nam khoan nhặt trôi lững [Am] lờ

Đã trải [D] qua bao mùa mưa [G] nắng qua bao cuộc đổi [B7] thay

Mãi dâng cho đời bài tình ca đất phương [Em] Nam