Đâu nẻo thềm xưa

1. Một lạy [Am] này em lạy mẹ [C] em

Một lạy [Dm] này em lạy thầy [Am] em

Ngàn lạy [F] này em quỳ lạy [Bb] anh, em quỳ lạy [E7] anh

Khi trăng trên [Dm] đầu đêm nào quá [Am] tội

Khi ngọc ngà [Dm] này đã vội bỏ [E7] em.

 

2. Cả đời [Am] này thôi đừng mộng [C]

Cả đời [Dm] này chim bỏ rừng [Am] thơ

Trọn tình [F] này đâu dễ bền [Bb] lâu, đâu dễ bền [E7] lâu

Sau bao ân [Dm] tình dâng người đến [Am] tận

Đâu vội vàng [Dm] về khi [E7] tuổi tròn [Am] trăng.

 

ĐK:

Ngày mãi bóng [Am] tối và từng đêm mãi [Bb] đêm

Này nước [Am] mắt này nụ [C] cười mỉa mai [E7] thêm

Gục đầu sám [Am] hối khi mà [C] gió,

Gió đã mang giọt sương [Dm] khuya đêm nào đi mãi [E7] mãi

Nam [Am] mô A di Đà [Dm] Phật, Nam [C] mô A di Đà [Em] Phật

Em [Am] về thắp nén hương [Dm] trầm [E7] gọi [Am] quên.

 

3. Một đời [Am] này em cầm bỏ [C] không

Một đời [Dm] này thôi đành bỏ [Am] đi

Một đời [F] này em chẳng còn [Bb] chi, em chẳng còn [E7] chi

Ôm con tê [Dm] lòng sâu tình đến [Am] vậy

Muôn ngả đường [Dm] trần [E7] đâu nẻo thềm [Am] xưa.

* Không nẻo đường [Dm] nào qua [E7] dậu thềm [Am] xưa.