Dẫu tình có mong manh

[Em] Lặng nhìn chiều buông biển gào cùng ngàn đợt sóng còn đâu những [Am] tháng ngày

[D] Kỷ niệm đôi ta một thời yêu dấu giờ như [G] khói mây [B7]

[Em] Lòng buồn thầmn hớ một chuyện tình đầy rực rỡ mà anh cứ [Am] ngỡ trăm năm

[C] vãng xa xăm nay quay về vỗ [B7] giấc mơ em ru anh từng [Em] đêm.

Dẫu biết [C] trước yêu em là tình mong manh gấp [Bm] trăm lần

Nhưng anh [Am] vẫn một lần [D] yêu và yêu đến [G] muôn phần [B7]

Dẫu đã [C] biết hôm nay chỉ mình anh trong nỗi [F] nhung nhớ

Nhưng cớ [C] sao lòng còn [B7] mãi mong [Em] chờ.