Để anh biết thương mình

1. Thường đi mây về [Dm] gió hiểm [Gm] nguy không biết [Dm] sợ

Khi quê [Bb] hương chìm trong khói [F] lửa

Tuổi thanh [Gm] xuân nào ai sống cho [Dm] mình

Nhiều đêm [F] qua nơi rừng thiêng gió [C] lạ

Có khi [A7] về miền núi phương [Dm] xa

Tiếng lá [C] reo là khúc hát quân [F] hành

Chẳng [A7] mơ phù phiếm xa [Bb] hoa. [A7]

 

2. Đời trai vai nặng [Dm] gánh vì [Gm] non sông đánh [Dm] trận

Qua Chi [Bb] Lăng dừng chân đất [F] lạ

Gặp giai [Gm] nhân để anh biết thương [Dm] mình

Đã trao [F] nhau một tình yêu rất [C] đẹp

Nhớ mai [A7] về còn có em [Dm] thơ

Có trái [C] tim vẫn hát khúc mong [F] chờ

Để [A7] anh vững bước quân [Dm] hành.

 

ĐK:

Đêm đêm [Gm] về nhìn ngàn sao giăng [C] giăng

Nguyện [A7] cầu cho chân [Dm] anh nguyện [D7] cầu cho quê [Gm] hương

Cầu mong đất [C] nước bình [F] yên [A7]

Ngày về trên quê [Bb] hương mình dệt tơ yêu [F] thương

[Gm] Cho thỏa mong [Dm] chờ cuối đông xuân [A7] về mình vẹn ước

câu [Dm] thề.