Để gió cuốn đi cuộc tình

1. Em chợt [Em] đi không lời giã [B7] từ

Em ở [E7] đâu phương trời [Am] nao

Chiều rơi trên [Em] lối về về trên căn [F#7] gác buồn

Quạnh [B7] hiu.

 

2. Lắng nghe [Em] bước em từng đêm [B7] về

Vẫn im [E7] vắng trên đường [Am] khuya

Hàng cây im [Em] đứng chờ chờ em đêm [F#7] trắng từng [B7]

Đêm [Em] về.

 

ĐK:

Để gió cuốn [Am] đi ngày [D] dài vắng bóng [G] em

Để gió cuốn [B7] đi cuộc tình vào lãng [Em] quên

Để gió cuốn [B7] đi một trời yêu thương ngày [Em] đó

Để gió cuốn [D] đi [B] niềm thương [B7] nhớ. [E7]

Để gió cuốn [Am] đi bầu [D] trời vắng ánh [G] sao

Để gió cuốn [B7] trôi nghẹn ngào một nỗi [Em] đau

Để gió cuốn [B7] đi trời rộng chim mỏi [Em] cánh

Mặc gió cuốn [D] trôi muôn [B7] đời tình em với [Em] tôi.