Dễ mấy ai quên

1. Những kỷ [Em] niệm phải chăng là quá [G] khứ

Những ân [Bm] tình xin trả lại cho [Em] anh

Em mang [C] theo tuổi ngọc nét xuân [Am] xanh

Thuở chẳng [G] biết nỗi [B7] ngây thơ khờ [Em] dại.

Tình bỡ [C] ngỡ dẫu yêu thương còn [G] lại

[E7] Bao ước [Am] mơ khi trang thư tình [Em] sử

Thuở học [C] trò tuổi ô mai luyến nhớ

Hương tình [B7] đầu đẹp sao quá nên [Em] thơ.

 

ĐK:

Năm tháng [Em] xưa ta cùng nhau đón [G] đưa

Trong nắng [Am] mưa dập dìu đôi mái [Em] đầu

Mộng tương [Am] lai trao nhau

câu hẹn [C] ước

Má ửng [D] hồng nụ hôn lén thương [B7] yêu.

[E7] Có ngờ [Am] đâu duyên tình ta lỡ [G] làng

Phút biệt [Am] ly cho người đi đẫm [G] lệ

Để cuộc [C] tình chìm sâu trong tiếc [Am] nuối

Cả một [B7] đời tình tan tác xa [Em] xôi.

 

2. Những kỷ [Em] niệm giờ đây là dĩ [G] vãng

Dấu ân [Bm] tình dễ gì một mai [Em] quên

Ta xa [C] nhau bởi vận nước chưa [Am] yên

Sầu viễn [G] xứ xót [B7] xa khô thịt [Em] mềm.

Lòng xao [C] xuyến mắt rưng rưng lệ [G] nhòa

[E7] Gom vấn [Am] vương hương dư âm tình [Em]

Trả lại [C] người lời yêu thương bỏ ngõ

Chuyện tình [B7] đầu hầu dễ mấy ai [Em] quên.