Đêm bão biển

1. [Em] Một đêm đen cuồng phong bão [C] tố

Thuyền lênh [D] đênh đưa người về nơi [G] đâu?

Ra [Am] đi một đêm trắng cả tay [B7] rồi

Lầu cao gác ngọc huy [G] hoàng

[B7] Chưa giã từ đã vội phân ly.

 

2. [Em] Nghiệt oan chưa ngừng khi lũ [C] cướp

Đầy hung [D] hăng tham tàn càn qua [G] đây

Mang [Am] đi những thiếu nữ tuổi trăng [B7] tròn

Nhìn con khuất tận chân [G] trời

[B7] Đau rã rời rứt ruột người [Em] cha.

 

ĐK:

[Em] Rồi một ngày [Bm] kia nhận được [D] tin

Đoàn thiếu [B7] nữ quay trở về

[A] Đảo hoang buồn như [C] giờ phút hồi [Em] sinh

Lòng bừng [D] vui tưởng [C] đến phút giây tương [Am] phùng

[A] Đây bến mong chờ

Người [Em] mừng, người [Am] vui đầm đìa nước [B7] mắt

Nhưng [Am] đâu, đâu [B7] rồi con hỡi [Em] con?

 

3. [Em] Ngày trong hao gầy cha dõi [C] mắt

Nghìn xa [D] khơi con thuyền tìm qua [G] đây

Hung [Am] tin người thiếu nữ đã không [B7] còn

Vì cơn uất hận nên [G] nàng

[B7] Lao xuống lòng biển giữ hồn [Em] trinh.