Đêm buồn tỉnh lẻ (Tỉnh lẻ đêm buồn)

1. Đã lâu [Am] rồi đôi lứa cách đôi [C] nơi tơ duyên xưa còn hay [Am] mất

Mái trường [Dm] ơi em tôi còn học [E7] nữa hay ra đi từ độ [Am] nào

Ngày xưa [E7] đó ta hay đón dìu nhau đi trên con đường lẻ [Am] loi

Mấy năm qua [Dm] rồi em anh không gặp [Am] nữa

Bao yêu thương và [F] nhớ anh xin chép nên [E7] thơ vào những đêm [Am] buồn [Dm] [Am]

 

ĐK:

Mưa mưa rơi từng [F] đêm mưa triền [C] miên trên đồn [Dm] khuya lòng ai [E7] thương nhớ vô [Am] biên

[Dm] Thương anh thương ngày [Am] đó ta nhìn nhau mắt hoen [F] sầu không nói nên

câu giã [E7] từ

[Am] Mong anh mong làm [F] sao cho tình [C] duyên không nhạt [Am] phai theo năm [E7] tháng thoáng qua [Am] mau

[Dm] Yêu, yêu em nhiều [Am] lắm nhưng tình ta vẫn không [F] thành khi núi [E7] sông còn điêu [Am] linh [Dm] [Am]

 

2. Ở phương [Am] này vui kiếp sống chinh [C] nhân nhưng không quên dệt mơ [Am] ước

Ước ngày [Dm] nao quê hương tàn chinh [E7] chiến cho tơ duyên đượm thắm [Am] màu

Và phương [E7] đó em ơi có gì vui xin biên thư về cho [Am] anh

Nhớ thương vơi [Dm] đầy, đêm nay trên đồn [Am] vắng

Thương em anh thương nhiều [F] lắm, em ơi biết cho [E7] chăng ... Tỉnh lẻ đêm [Am] buồn.