Đêm Chơ Vơ

[D]Cất tiếng hát [E]giữa đêm khuya xa, lặng [F#m]nghe nhịp đập con tim.

[D]Cứ mỗi khi [E]em đến bên anh, lời [F#m]nói em như làn gió.

[D]Vẫn cứ muốn [E]thấy em vui hơn, cười [F#m]với nụ cười thân thương.

Sự thật [D]kia hay cơn mơ, để cho em [E]quên đi những [F#m]đau buồn…

Và anh [D]luôn, đặt cơn [E]mơ yêu thương của [A]anh trong tâm hồn [F#m]em.

Và đêm [D]nay, là một [E]đêm chơ vơ ngồi [A]khóc cho ai.

Ngồi lặng [D]nghe, một bài [E]ca anh viết đến [A]em trong tâm hồn [F#m]anh.

Phải [D]không hay sai, làm [E]sao anh đây có [C#7]em.

[D]Anh ước [E]trái tim em đừng tổn [F#m]thương vì một ai kia.

[D]Có thể lúc [E]đó trong em là vị trí [F#m]anh luôn thầm mong đợi.

[D]Cứ thế anh [E]sống trong mơ là hy [F#m]vọng nào cho anh.

[D]Hãy để anh [E]đến bên em vui tan [F#m]đi điều em lo buồn.

Và anh [D]luôn, đặt cơn [E]mơ yêu thương của [A]anh trong tâm hồn [F#m]em.

Và đêm [D]nay, là một [E]đêm chơ vơ ngồi [A]khóc cho ai.

Ngồi lặng [D]nghe, một bài [E]ca anh viết đến [A]em trong tâm hồn [F#m]anh.

Phải [D]không hay sai, làm [E]sao anh đây có [C#7]em.

 

Nào đâu [F#m]biết chắc anh yêu người, vì nụ [D]cười đó với những ngây thơ.

Giờ mới [E]biết đáy sâu nụ cười là giọt nước [A]mắt tuôn rơi.

Nhìn em [F#m]đau anh chẳng có gì, để làm bớt [D]cơn đau của em.

Đừng như [Bm]thế nhé em ơi [C#7]ngày mai [E]nắng lên, xua tan [F#m]muộn phiền…