Đêm độc hành

1. Từ [Am] lúc từ giã em [F] về, lòng [Am] đếm từng bước anh [E7] buồn

Lặng lẽ giữa đô [F] thành đi tìm quên chuỗi ngày dở [Am] dang

Âm thầm [Am] trong lối không đèn [E7] sáng

Buông đời [Dm] qua những đêm độc [Am] hành

 

2. Mộng [Am] đã, mộng đã không [F] thành, chỉ [Am] biết, chỉ biết âm [E7] thầm

Mà đếm phút vui [F] tàn đêm nỉ non phố buồn ngả [Am] nghiêng

Tâm hồn[Am] đau nói không thành [E7] tiếng

Thương mình [Dm] yêu đã không [Am] được yêu

 

ĐK: [Am] Ôi! Vì đâu để lỡ mất hết, lúc [E7] vui lúc [Am] buồn

Lúc [E7] đau lúc [Am] tủi, lúc thương lúc giận

Lúc trông lúc chờ, lúc [Dm] mong thấy em, thấy [Am] em

 

3. Giờ [Am] đã, giờ đã qua [F] rồi, người [Am] ấy thì cũng đi [E7] rồi

Vật đã khiến sao [F] dời, nay còn trăng có mình lẻ [Am] loi

Đem buồn [Am] đi những đêm ngoài [E7] phố

Sao tình [Dm] yêu đã rụng [Am] đường khuya