Đêm nhớ thương

1. [Dm] Tôi lớn lên giữa thời bom đạn một vùng quê gian nan khốn khổ nghèo nàn

[F] Từng chiều mưa [Bb] giăng bay trong mưa khói mịt [F]

Bom rơi theo những cánh [Dm] dù của người anh

Trên vai lạnh đầy sương [A7] gió.

 

2. [Dm] Anh dấn thân chẳng sờn hay ngại tuổi đời trai hiên ngang chiến đấu miệt mài

[F] Hành quân trên [Bb] cao hay băng qua những đầm [F] lầy

Không may vướng phải tù [Dm] đày anh vẫn [A7] cười dòng loang trên máu [Dm] tươi.

 

ĐK:

[Dm] Vì yêu non sông quê hương yêu cả giống nòi

Đành xa luôn [Gm] em quên bao kỷ niệm một [Dm] thời

Rằng anh yêu [C] ơi ngàn năm em chẳng đổi [F] lời

[A7] Chờ cho mai sau trẻ thơ an giấc vui cười mình trọn đời bên [Dm] nhau.

 

3. [Dm] Đêm nhớ thương đến cả núi đồi cùng hỏa châu lên cao sáng tỏ bầu trời

[F] Để soi cho [Bb] anh nâng niu nét chữ vụng [F] về

Văn chương em gái nguyện [Dm] thề chẳng quên người anh lính [A7] chiến dặm ngàn biên [Dm] cương.