Đêm tàn thu

1. Về [G] đây trong đêm tàn [Em] thu

Mây úa [Am] giăng [D] che lấp khung [G] trời

Giọt [C] mưa long lanh sầu [Cm] rơi

Như khóc [Bm] than [G] cuộc tình đã [C] lỡ

Chợt nghe suy tư buồn tênh

Khi trái [G] tim [E7] ta bỗng rung [Am] động

Gợi [C] nhớ [Bm] ai, một [Am] thuở chưa phai mờ trong [D] lòng.

 

2. Ngày [G] xưa em xinh thật [Em] xinh

Như đóa [Am] hoa [D] thơm ngát trong [G] vườn

Tình [C] ta như muôn bài [Cm] thơ

Xây ước [Bm][G] vùng trời mộng [C] thắm

Vầng trăng lung linh đẹp sao

Minh chứng [G] cho [E7] đôi trái tim [Am] vàng

Thề [C] ước [Bm] trao, mình có [Am] nhau, muôn [D] đời chẳng [G] phai.

 

ĐK:

Sao bây [Em] giờ một mình lê [Am] bước

Nghe tâm [D] hồn chạnh lòng thương [G] nhớ

Tìm dáng [Am] ai năm [D] xưa, mờ [Em] khuất nẻo [D] đường ước [Am] mơ. [B7]

Thôi hết [Em] rồi còn gì đâu [Am] nữa

Duyên không [D] thành mộng lành tan [G] vỡ

Tình cũng [Am] trôi theo [D] dòng, về [Em] chốn muôn [C] trùng biền [D] khơi.

 

3. Biệt [G] ly trong đêm tàn [Em] thu

Ta khác [Am] chi [D] lữ khách nương [G] nhờ

Buồn [C] trong cô đơn quạnh [Cm] hiu

Nơi gác [Bm] trọ [G] lạnh lùng tình [C] ái

Hành trang tơ vươn nặng mang

Bao đớn [G] đau [E7] chưa thể phai [Am] nhòa

Hình [C] bóng [Bm] xưa giờ [Am] đã đi [D] vào giấc [G] mơ.