Đêm với mình

1.Đường vắng thưa [Em] người trời khuya gió hiu hiu [Am] buồn

Bước lạnh lùng bơ [Em] vơ chạnh lòng xuôi mình nhớ

Chốn đó tình [Am] nhân còn biết thương nhân [B7] tình

Giận hờn xin xóa tan

Yêu nhau từ lúc tên em nở vào mùa [Em] xuân

2.Rồi cứ đêm [Em] về làm quen lá rơi bên [Am] đường

Cố tìm lại dư [Em] hương một lần vui vội mất

Bước chân dưới hàng [Am] me lòng bỗng nghe

câu [B7] thề

Thà đừng quen biết nhau

Nhưng khi mình đã yêu nhau thì đừng phụ [Em] nhau

 

ĐK: Đêm [C] nay! Cũng như đêm [Am] nào

Nước mắt buồn trăng [Em] sao buồn xưa về nao [B7] nao

Chia tay đời ngăn mình hai lối cách xa nhau lâu [C] rồi

Kỷ niệm rã [B7] rời người yêu hỡi

Đêm còn thương mãi tiếc mình chưa hết [Em] lời

 

3. Buồn lắm đêm [Em] này giờ đây biết ai tâm [Am] sự

Nỗi lòng đành phong [Em] kín người yêu ơi nào thấu

Cố nén niềm [Am] đau dù biết mang thêm [B7] sầu

Hỏi trời cao có chứng minh

Yêu nhau rồi đó sao ai nỡ đành phụ tình [Em] nhau