Đêm xưa

1. Đêm nhớ [Em] em hắt hiu lòng [Am] nhớ

Đêm vắng [Em] em đếm sầu từng [D]

câu

Đêm tiếc [B7] thương cho tình nào đã phai [Em] tàn

Tìm [C] đâu [D] em [B7] hỡi?

Em nhớ [C] không? Đêm [Am] nào phủ kín tâm [Em] hồn

Đêm [B7] nào về chốn mênh [C] mông

Dắt nhau đi vào cõi [Em] mộng

Lãng [Am] quên đời không tiếc [B7] nuối.

 

2. Thương nhớ [Em] em mắt ôm sầu [Am] kín

Đêm nhớ [Em] nhau chỉ còn lạnh [D] căm

Xin chút [B7] hương cho tình ngày cũ thêm [Em] nồng

Còn [C] đâu [D] em [B7] hỡi?

Em biết [C] không? Đêm [Am] nào tình vỡ tan [Em] rồi

Đêm [B7] nào tình vút bay [C] cao

Mắt môi chỉ còn rã [Em] rời

Đã [B7] quên một giấc đêm [Em] tàn.

 

ĐK:

Đêm nay sương [Am] về đem [B7] theo bóng [Em] hình

Không [C] gian vương [Em] đầy tình [B7]

[C] Đêm [D] xưa [B7] cũ.

[Em] Nhớ nhung dâng tràn ngập lòng

Nhớ [Am] thương đầy một trời sao

Đến bên [C] em ngày nào [D] đã chia [Em] lìa

Tình [B7] nhớ gửi về em cuối [C] nơi [B7] xa [Em] vời.

 

3. Ta nhớ [Em] em biết bao là [Am] nhớ

Đã mất [Em] nhau hỏi đời về [D] đâu

Khi nhớ [B7] nhau xin một lần cuối trông [Em] vời

Còn [C] đâu [D] xa [B7] vắng?

Em biết [Em] chăng? Khi [Am] đời lạnh giá tâm [Em] hồn

Khi [B7] tàn một kiếp đam [C]

Đến [B7] nhau những ngày cuối [Em] đời

Nhớ [B7] thương chỉ còn một [C] giấc [B7] đêm [Em] xưa.