Đến một lúc

1. Đã có [Ebm] lúc, giữa mênh mang nỗi [Gb] niềm

Nhìn quanh [Bbm] mình, đâu cũng quá chông [B] chênh

Đã có [Abm] lúc, như thuyền không neo [Gb] bến

Bập bềnh [B] trên, dòng cuộc sống lênh [Bb] đênh.

Đã có [Ebm] lúc, trái tim chợt yếu [Gb] mềm

Tựa bên [Bbm] thềm, đong đếm cánh sao [B] đêm

Đêm yên [Abm] ắng, mãi [Db] tàn khuya trăng [Gb] đến

Mảnh trăng [B] nghiêng, rơi [Bbm] xuống kỷ niệm [Ebm] xưa.

 

ĐK

Có những kỷ niệm mang theo nỗi [Abm] đau

Vết xước tình [Db] sầu, hằn lâu thấm [Gb] sâu

Dấu mối tình [Abm] đầu, thoáng qua rất [Bbm] mau

Mà những đêm [Db] thâu, vẫn thầm thương [Gb] nhớ

Có lúc tình [Ebm] cờ, về ngang chốn [Abm] xưa

Phố cũ hững [Db] hờ, người xa khuất [Gb] mờ

Bất giác thẫn [Abm] thờ, tôi như thấy [Db] tôi

Vẫn đứng chơ [Dm7] vơ, lặng lẽ đợi [Ebm] chờ

 

2. Đến một [Ebm] lúc, nhận biết mình ngây [Abm] ngô

Đến một [Db] lúc, tất cả là hư [Gb]

Còn lại [Ebm] gì, khi

kết thúc cơn [Abm]

Ngoài tâm [Db] hồn, trơ trơ như gỗ [Gb] đá?

Đến một [Ebm] lúc, chiều nhạt dần nắng [Abm] phai

Đến một [Db] lúc, lòng chẳng còn thiết [Gb] tha

Cuộc tình [Ebm] nào, rồi cũng sẽ phôi [Abm] pha

Như chim [Bbsus4] bay, như [Bb7] áng mây, trôi [Ebm] xa