ĐẾN TẬN CUỐI TRỜI

1. Chiều [C]như đẹp hơn [Dm]khi tay trong [Am]tay.

Nhìn [Dm]lá rơi rụng [Dm]đầy, tà [C]áo ai mỏng [G7]gầy.

Cho [G7]hồn thơ ngất [G7]ngây… [G7]Ngất ngây tâm [G7]hồn.

 

2. Chiều [C]nay đẹp hơn [Dm]khi vai song [Am]vai.

Đời [Dm]có trôi miệt [Dm]mài, đường [C]dẫu thăm thẳm [G7]dài.

Nhưng với [G7]nhau, ta cùng đón ngày [C]mai.

 

Nghe đó [C]đây mơ [Am]màng.

[F]Tiếng chim dịu [Dm]dàng nhắc [G7]ta Xuân vừa [C]sang.

Trên cành hoa [C]thắm, khoe sắc [E7]tươi.

Mừng mùa nồng [E7]ấm không lẽ [Am]loi.

[Am]Mình dìu nhau bước [Dm]đi đến [G7]tận cuối [G7]trời.

 

3. Hỏi [C]xem làn mây [Dm]kia trôi nơi [Am]nao ?

Biển [Dm]vắng dâng dạt [Dm]dào, tình [C]vẫn cho ngọt [G7]ngào.

Anh với [G7]em, ru hồn giữa trời [C]sao.