Đẹp buồn và trong suốt như sương

Đừng nói gì nữa [G] anh, điệp [Dm] khúc chia [Em] xa

Đã ngân [Dm] từ sâu [Am] thẳm

Em nhận từ nơi mắt anh những xiềng xích vô [Dm] hình

Siết [Am] em, siết em như định [Dm] mệnh.

[Am] Đừng tiễn em nữa [Dm] anh

[Am] chỉ vài quãng [E7] ngắn

[Am] Trước mắt em hun hút một con [Dm] đường

Có thể nào khác [Am] được.

Em phải đi về chốn không anh, ơ [Dm] hờ

Lầm lũi [E7] em một [Am] mình với bóng ơ

Mỗi bước đau ơ [G] ờ, lằn tím tâm [Am] hồn

Ờ ớ [G] ơ [Am] ờ ớ [Dm] ơ.

[Am] Con tàu rùng mình ném tiếng [E7] hú man dại vào thinh [Am] không

Và những bánh sắt luân [D] hồi nghiến đường [E] ray bạo liệt

Mang [Am] theo ờ mang [E] theo một trái [Am] tim phế tích ờ ơ ờ.

Đừng [E] nói gì nữa [Bm] anh, [E] với tình [Am] yêu

[Am] Trái đất không tròn, nghiệt ngã muôn vòng [E] quay

[Am] Đẩy ta về hai [E] cực

Với xa cách, tình [Am] yêu là nước [E7] mắt đẹp [Am] buồn

Đẹp buồn và trong suốt như [D] sương à [E] ơi

Ơ ơ ơ ờ ờ ơ ớ [Am] ờ ờ ơ ờ ơ.