Đẹp lắm quê mình

Em [Em] ơi, anh đưa [A] em về thăm quê [Em] mình

Phú Thọ quê [G] anh con sông Thao nước chảy về [C] xuôi [G]

Bên lời mẹ [C] ru à [Em] ơi, mái đình, giếng [G] nước đầy vơi

[Bm] Nghe

câu chuyện cổ tích dưới [G] gốc cây [Bm] đa.

Ngân [Em] nga

câu xoan [A] ghẹo thắm đượm nghĩa [Em] tình

Cánh đồng bao [G] la đêm trăng thanh sáo diều vi [C] vu [G] [Em]

Những đồi cọ [A] xanh, chè [Em] xanh

Ngõ làng thôn [G] xóm lượn [D] quanh

[Bm] Như bức tranh sơn thủy đẹp lắm quê [Em] mình.

[C] Em có [D] nghe gì [Em] không

Tiếng trống [D] hội đền [G] Hùng

[A] Yêu nước non mình [Em] hơn

Ta con [A] cháu lạc [G] hồng. [Em]

[C] Trên khắp bầu trời [A] xanh

[Em] Những cánh chim hòa [A] bình

[D] Tha thiết tình dân [Bm] tộc

Cội [D] nguồn quê [Em] hương.

Đi [Em] xa ai mà [A] chẳng vương vấn quê [Em] nhà

Đất tổ quê [G] cha mỗi con [C] người khôn lớn từ [G] đây [Em]

Thương sao quê [A] mình em [Em] ơi, sắn lùi [G] măng đắng ngọt [Bm] môi

[D]

Câu ca dao thuộc [Bm] lòng nhớ [B7] mãi trong [Em] đời.