Dĩ vãng cuộc đời 2

1. [Am] Cô đơn trong đêm, làn khói [C] thuốc trắng bay

Nhớ bước [G] chân phiêu du cuộc đời [Am] ta hôm nào

Khi xưa bên ta thì chẳng [C] hề thiếu chi

Nhiều bạn [F] đến gần [Em] ta trong cuộc [Am] sống

[Dm] Nhưng ta đâu hay đâu [C] ngờ khi trắng tay

Người đành làm [F] ngơ như chẳng hề quen [G] biết.

 

2. [Am] Đêm đêm cô đơn, giọt nước [C] mắt khẽ rơi

Xót thương [G] cho tình ta bóng [Am] em xa vời

Khi em bên ta dịu mật [C] ngọt tiếng yêu

Vòng tay [F] ngắm hoàng [Em] hôn từng chiều [Am] xuống.

[Dm] Nay em ra đi để lại [C] bao nhớ thương

Chợt nhận [F] ra chẳng còn chi [G] hết, thì đã mất [Am] người.

 

ĐK:

Lòng đau [Am] đớn ôm bao ngậm ngùi khi nhân [C] gian đổi thay

Người chỉ [G] đến khi trong tay ta luôn công [C] danh phồn hoa

Nước mắt [Dm] rơi bao đêm, vẫn [Am] mãi tuôn trào

Vì giàu [F] sang khi xưa nay còn đâu [G] nữa.

Người đã [Am] bỏ ta đi thật rồi trong đêm [C] thâu vắng tanh

Giờ mới [G] biết em mê xa hoa chứ có [C] yêu gì ta

Biết trách [Dm] ai giờ đây cũng [Am] lỗi tại mình

Dòng đời [F] trôi về đâu, khi tiền [C] tình đã hết

Thì [G] xá chi là người [Am] yêu.