Đỉa đeo chân hạc

1. Em đã một lần ngồi khóc thâu [Am] đêm

Đôi nét thương đau nói không nên [D] lời

Xin bên nhau một lần sau [Am] cuối

Mai em về chốn lầu [G] son

Để cha mẹ em vừa [E7] lòng.

 

2. Tôi biết thân nghèo đâu dám leo [Am] cao

Đâu dám đua chen sống trong sang [D] giàu

Nhưng em cho ngàn lời thương [Am] mến

Mừng vui hạnh phúc là [G] đây

Có ai [E7] ngờ nhận thêm đắng [Am] cay.

 

ĐK:

Đỉa đeo chân [Am] hạc

Nghe

câu đỉa đeo chân [D] hạc

Cha mẹ em [Am] mỉa mia tôi

Buồn [D] ơi những người thân phận đơn côi

Bao lâu tình yêu [G] tới hay hẩm [E7] hiu suốt cuộc [Am] đời.

 

3. Soi đuốc đi tìm yêu thuở [Am] xưa

Đâu túp lều tranh hai quả tim [D] vàng

 

Câu chuyện xưa đã vào dĩ [Am] vãng

Còn ai giờ trắng bàn [G] tay

Ngỡ nương [E7] nhờ chân hạc mà [Am] bay.