Đò chiều bến quê

1. Sông nước mênh [F] mông đò chiều trên bến [Gm]

Nay đón anh [C] về trở lại với quê [Gm] xưa

Lòng lâng [F] lâng nghe khúc ca năm [Bb] nào

Khúc hát tình [C] quê ngày ấy tiễn anh [Dm] đi.

Hôm ấy anh [F] đi mây chiều nghiêng bóng [Gm] đổ

Cơn gió ru [C] hờn chợt buồn nhớ thương [Gm] ai

Đò xa [F] quê mang biết bao ân [Bb] tình

Một lời thủy [Dm] chung luôn khắc ghi tim [Gm] mình.

 

ĐK:

Bao năm [Gm] qua [Dm] anh vất vả ngược [C] xuôi

Mộng ước tương [F] lai cho duyên mình tươi [Gm] thắm

Em nơi [F] đây luôn sắc son vẹn [Bb] thề

Năm tháng vun [Dm] trồng ruộng lúa với nương [Bb] khoai. [Dm]

 

Câu dân [Gm] ca [Dm] mang tất cả tình [C] anh

Dành hết cho [F] em bao tháng ngày mong [Gm] nhớ

Ta bên [F] nhau xây đắp cho duyên [Bb] tình

Như vầng trăng [Dm] thanh soi bóng duyên đôi [Gm] mình.

 

2. Trên bến sông [F] xưa ngày ngày em vẫn [Gm] đợi

Con nước xuôi [C] dòng thuyền cập bến tơ [Gm] duyên

Vầng trăng [F] lên in bóng sông quê [Bb] mình

Như mối tình [C] ta trọn kiếp vẫn không [Dm] phai.

Tiếng gió lao [F] xao đò tình trên bến [Gm] đợi

Sóng vỗ đôi [C] bờ rộn rã bến sông [Gm] quê

Cùng bên [F] nhau vui khúc ca quê [Bb] mình

Hẹn một ngày [Dm] mai đôi lứa nên duyên [Gm] tình.