Đoạn này buồn nhất

Verse 01:

Vậy là tình [Cmaj7] lụy, vẫn đến lúc chia [Dm9] ly…

Anh hỡi! [Fadd9] Đâu còn [G7] gì? [G7]

Hòa vào dòng [Am] đời, một khúc ái ân [D9] vội

Nhạt [G13] nhòa rồi chia [G7] phôi…

Người [Cmaj7] ơi! Cố tiễn [Am7] nhau một đoạn cuối dòng lệ [Em7] trôi…

Có sao [Dm7] đâu, nhẹ nhàng [G] bước lặng mình [C] tôi

Vỡ nát lòng này [F] thôi. [G9]

 

Verse 02:

Đường trần còn [Cmaj7] dài, ngày tháng với tương [Dm9] lai…

Ta sẽ mang hận [F] hoài! [G7]

Chuyện tình lần [Am] đầu, một thoáng đến bên [D9] nhau

Một đời [C] vướn thương đau… [G7]

Đành [C] thôi! Nhấp chút [Am7] say dìu ta bước đoạn sầu [Em7] này…

Nhớ chi [Dm7] đây, trào dâng [G] mắt nhòa lệ [Cmaj7] cay

Khi hết men duyên [G7] rồi, tình là bọt [F] trắng

Vị đời mặn [F#dim] đắng, [G] dìm sâu ái [C] ân [Gaug] [A7]

 

Chorus:

Tại sao yêu rồi [Dm7] oán, vùi [G] mê say mù [Cmaj7] quáng?

Lỡ [G7] làng

Đành đem ân tình [F] đó, thả theo [G7] khói tàn [Cmaj7] tro [C#dim]

Đừng cho nhau hình [Dm7] bóng, rồi [G7] mang đi nguồn [C] sống

Nỡ [G] lòng!

Từng cho nhau nhìn [F] thấu, rồi [G7] phôi phai vùi [C] giấu

Cuộc [F] đời, đoạn [G] này buồn nhất [Cmaj7] thôi.