Đợi bước người về

Đã mấy lần thu nắng chiều mòn [G] mỏi

Công viên không [Em] người ghế đá cô [Am] đơn

Đèn phố vàng [D] hoe trên từng chiếc bóng

Hoàng hôn vội [D7] vã nhuộm đóa môi [G] hờn.

Bẵng gót người [D7] qua ngâu về chạnh [G] lòng

Con tim u [Em] hoài gõ nhịp si [Am]

Song vắng chiều [D] mưa lá vàng sầu muộn

Thẳm sâu trong [D7] lòng muôn nỗi tái [G] tê.

Này hỡi thời [Bm] gian khi nào ngừng lại

Cho lá thu [Em] vàng trước ngõ thôi [Am] rơi

Cho cánh thiên [D] di bên đời thôi quạnhh

Và mỗi tim người thôi hết chơi [Bm] vơi. [C] [D]

Này hỡi hàng [Bm] cây thôi ngừng xáo động

Gió heo may [Em] về thôi chạm ngoài [Am] hiên

Thôi những quắt [D] quay ưu tư thầm lặng

Bờ ngực chân thành được thỏa đắm [Bm] say. [C] [G] [Am] [D]

Ta xin con đường hãy yêu mưa [G] nắng

Yêu dấu chân [Em] người dù đã thật [Am] xa

Ta xin nơi [D] này nguyên bao xưa cũ

Đợi bước người [D7] về dù mấy thu [G] qua.