Đời buồn quá em ơi

[Dm] Đời buồn quá em [C] ơi, tôi biết [F] làm sao nói [Bb] được

[C] Tình một thoáng mong [F] manh, tôi với [Gm] người đã rất [A7] xa

[Dm] Đời buồn quá người [C] ơi, mắt môi [A7] nào nay mất [Dm] rồi

[D7] Như dòng nước cuốn [Gm] trôi, biết đâu [Dm] tình là cơn nắng [A7] say.

[Dm] Đời buồn quá em [C] ơi, tôi biết [Dm] làm sao khóc [Bb] được

[C] Đời là chút hư [F] vô, tôi với [Gm] người là nắng [A7] mưa

[Dm] Đời buồn quá người [C] ơi, cánh chim [C] chiều nơi xứ [F] người

[D7] Buồn lặng đến với [Gm] tôi, tiếng kinh [A7] cầu bờ bến cho [Dm] đời.

Buồn [Dm] lên, cánh diều nơi cuối [C] trời

Buồn [Bb] héo hắt như [Dm] rừng chiều quạnh [Gm] hiu

Buồn [C] đi như dòng sông không [F] bến

Buồn [Gm] tôi, cánh [C] hoa tàn [A7] xuân.

Buồn [Dm] ai khóc cười với [C] đời

Buồn [Bb] chất ngất dâng [Dm] sầu tràn bờ [Gm] mi

Buồn [C] khi cánh đồng bao la [F] gió

Buồn [Gm] như mối [A7] tình tôi với [Dm] người.