Đời còn cô đơn (Người yêu cô đơn 2)

1. Thời gian dần [Am] trôi đã bao năm qua lặng lẽ

Mà sao [Dm] đời tôi vẫn cô [E] đơn như thuở [Am] nào

Ngày tôi mười [E] tám trót yêu ai bằng trái [E7] tim

Tôi xây bao giấc [Am] mộng nhưng ai ngờ duyên không [E7] thành.

 

2. Đời tôi từ [Am] đó với cô đơn như tình nhân

Một thân lẻ [Dm] loi biết ai [E] chia xẻ nỗi [Am] lòng

Và tôi đã [E] gửi gấm tâm tư qua khúc [E7] ca

Tôi không hề trách [Am] đời hay giận [E7] người phụ tình [Am] tôi.

 

ĐK:

Lòng [Am] tôi chôn vùi một mối [Dm] tình

Mười [G] năm qua rồi chưa lãng [C] quên

Chuyện [E] xưa ray rứt mãi trong [F] tim

Giọt sầu cháy trong [E] đêm thương cuộc tình đã dở [E7] dang.

Làm [Am] sao quên được thuở ban [Dm] đầu

Tình [G] xưa bây giờ thành nỗi [C] đau

Đời [E] tôi năm tháng vẫn long [F] đong

Thuyền tình vẫn lênh [E] đênh giữa dòng [E7] đời đầy bão [Am] giông.

 

3. Chiều nay dừng [Am] chân quán bên sông mưa tầm tã

Chợt nghe bài [Dm] ca cũ miên [E] man một nỗi [Am] buồn

Bài ca gợi [E] nhớ biết bao nhiêu hình bóng [E7] xưa

Ai vui say giấc [Am] nồng, riêng tôi [E7] đời còn cô [Am] đơn.