Đôi dép bỏ quên

1. Ngày [Am] mưa tràn về ký ức đôi dép bỏ [Dm] quên

Ngày [G] mưa tràn về ký ức không thể nào [Am] quên

Đôi chân [C] trần đau miền sỏi [F] đá

Nụ cười [Dm] em ướt cơn [Am] mưa

Về [Dm] đâu bờ xanh thẳm bên mái [G]

 

Câu hát chờ [Am] người.

 

2. Tình [Am] em tràn đầy ấm áp năm tháng để [Dm] quên

Chiều [G] mưa òa về thương nhớ không thể gọi [Am] tên

Em đi [C] về nơi miền sỏi [F] đá

Mà tình [Dm] ta chẳng phôi [Am] pha

Còn [Dm] đây lời yêu dấu bên mái [G]

 

Câu hát chờ [Am] người.

 

ĐK:

Mưa tinh [G] khôi mưa chơi vơi chiếc hôn [C] nào che được [G] mưa

Khi gót chân chạm sâu niềm [Em] nhớ

Đôi môi [C] trần cho ta bỡ [Em] ngỡ

Đôi dép bỏ [E7] quên đôi dép bỏ [Am] quên.