Đời lắm phũ phàng

1. Nhiều lúc nhìn [Dm] lại ta chẳng còn [F] ai

Tiền cũng cạn [Gm] khô nước mắt rơi [Dm] dài

Hỡi thế [C] nhân sao lắm phũ [F] phàng

Khi [Bb] nghèo đối mặt than [Gm] van

Khi giàu [C] sang nghĩa [A7] tình cũng vội [Dm] tan.

 

2. Nhìn thấu lòng [Dm] người khi trắng bàn [F] tay

Lời lẽ thị [Gm] phi lấn áp tranh [Dm] giành

Chẳng nhớ [C] khi đói rách đọa [F] đày

Ai [Bb] người cứu hộ dang [Gm] tay

Cho mình có [A7] được những gì hôm [Dm] nay.

 

ĐK:

Ôi đau [Dm] thương cuộc sống kim tiền

Đổi trắng thay [A7] đen lừa dối nhân [Dm] tình

Sự đời càng diễn càng [Gm] sâu

Chỉ vì [C] tiền đạo đức còn [A7] đâu.

Anh em [Dm] như [A7] giọt nước đong [Dm] đầy

Mà nỡ đành [Bb] tâm [A7] đoạt chiếm gia [Dm] tài

Bạc vàng bằng nghĩa tình [Gm] sao

Cố giành được [A7] rồi chắc gì bền [Dm] lâu.

 

3. Đời lắm phũ [Dm] phàng nên chỉ mình [F] ta

Nhìn lá vàng [Gm] rơi cuối bóng dương [Dm]

Rồi cũng [C] qua như kiếp luân [F] hồi

Ta [Bb] về góp nhặt hoa [Gm] rơi

Ghép thành chữ [A7] bạc tặng người mai [Dm] sau.