Đôi mắt người xa

Em không [Am] quen người có đôi mắt giống [Dm] anh

Nhưng đôi mắt [E7] ấy đã làm em bối [Am] rối

Người đi [A7] qua và mắt nhìn trở [Dm] lại

Em bỗng [G] thấy lòng thương nhớ mênh [E7] mang.

Chia xa [G] rồi nhưng lòng vẫn bên [C] anh

Nghe hoang [Dm] liêu khuấy [D7] động từng kỷ [G] niệm

Mùa xuân [E7] sang muôn hoa nắng long [F] lanh

Nhưng tuyết mùa [Dm] đông còn [E7] vương đầy lá [Am] ướt.

Để hôm [A] nay em [F#m] lệ đẫm mi [A] sầu

Anh mắt sâu [D] xa bao nỗi nhớ nỗi [G] buồn [Bm]

Những điều của riêng [G] anh, em [Bm] làm sao biết [E7] được

Cũng như nỗi niềm [D] em, anh [E7] làm sao hiểu [A] hết.

Đại lộ [A] buồn hay nhớ chốn phong [D] ba

Anh đôi mắt lạ hôm nay, [E7] điều nhung nhớ hôm [A] qua

Những nét thân [C#m] rồi những nét thân [F#m] yêu

[C#m] Anh con [A] người của ước [Bm] mong

Con [C#m] người em yêu [G] nhất

[E7] Sao cứ nhìn bằng đôi mắt của người [A] xa.