Đôi mắt người xưa

1. Nắng đã [B7] tắt mây trời dật [Em] dờ

Reo bùi ngùi [C] khi chiều hoang khơi [G] nhớ

Thương [Am] sao lối [B7] nhỏ

Với gót chân mòn nhẹ bước bơ [G]

2, Lúc mới [B7] biết em một chiều [Em] nào

Em trộm nhìn [C] anh cười nghiêng vai [G] áo

Em [Am] ơi có [B7] biết

Có biết anh về thầm nghĩ những [Em]

 

ĐK: Rồi [G] thôi em lại đi

Đời cay đắng [C] nhiều

Làm hoen đôi [D] mắt thương [B7] yêu

Mỗi buổi chiều về nắng đổ ngoài [Em] thềm

Đợi chờ vào sâu mắt [Am] em

 

3. Nếu đã [B7] trót trao trọn cuộc [Em] đời

Em đừng vì [C] xa mà hoen đôi [G] mắt

Đêm [Am] thao thức [B7] mãi

Lúc ấy em buồn vì nhớ nhớ [Em] người