Đời ngắn

1. Hôm qua ngồi đó tính chuyện tương [Em] lai

Hôm nay nằm [E7] đấy bỏ lại cho [Am] ai

Đời [D] người như áng mây [G] bay

[F#7] ta cứ ngỡ quá [G] dài

Vô thường vội đến ai [F#7] hay. [B7]

 

2. Người ơi xin nhớ cát bụi là [Em] ta

Trả xong nhân quả cũng phải rời [Am] xa

Nửa đời thấm thoát trôi [G] qua

Nửa [C] đời nếm trải phong [F#7] ba

Giờ [B7] ta mới chợt nhận [Em] ra.

 

ĐK:

Đời [Em] ngắn dặn [C] ta hãy [Em] sống thật

Để nụ [G] cười vẫn luôn nở trên [Em] môi

Cho [D] đi khi ta còn có [C] thể

Giúp [Em] người qua cảnh gian [Am] nan

Làm [B7] điều nhân nghĩa cao [Em] sang.

 

3. Nào ai biết trước số phận ngày [Em] mai

Thôi ta hãy sống trọn vẹn hôm [Am] nay

Đời là nghiệp phước trả [G] vay

Bạc [C] vàng chức tước trong [F#7] tay

Cũng [B7] không mua nổi một [Em] ngày.

 

ĐK:

Đời [Em] ngắn dặn [C] ta hãy [Em] sống thật

Để nụ [G] cười vẫn luôn nở trên [Em] môi

Cho [D] đi khi ta còn có [C] thể

Giúp [Em] người qua cảnh gian [Am] nan

Làm [B7] điều nhân nghĩa cao [Em] sang.

 

3. Nào ai biết trước số phận ngày [Em] mai

Thôi ta hãy sống trọn vẹn hôm [Am] nay

Đời là nghiệp phước trả [G] vay

Bạc [C] vàng chức tước trong [F#7] tay

Cũng [B7] không mua nổi một [Em] ngày.

Đời là nghiệp phước trả [G] vay

Bạc [C] vàng chức tước trong [F#7] tay

Cũng [B7] không mua nổi một [Em] ngày.