Đời ở mãi phương Đông

1. Bây [D] giờ, ta đã [G] già và người vẫn mãi [Em] xa

[C] Như núi sớm hao [Am] gầy và [D] dòng sông sớm cạn

Bây [Bm] giờ mùa mưa [Am] luôn thánh [D] thót vườn đời ta

Thánh [Cm] thót vườn đời [G] ta. [D]

 

2. Bây [D] giờ, ta đã [G] già và người vẫn mãi [Em] xa

Như con [C] thú đã bạt khỏi [Am] rừng đã chạy [D] cuồng về cuôi biển

Bây [Bm] giờ nơi những dấu chân [D] quen

Có chút gì tội [G] nghiệp.

 

ĐK:

Ôi những móng tư [Em] thù ngập [Eb] vó đời bầm [D] dập

[Bm] Thương nhớ đã như [D] cây sẽ [C] phải còn lớn [Bm] mãi

[D] Nơi cuối mỗi cuộc [G] đời, [C] nơi cuối mỗi cuộc [Am] đời

Xin người phải [D] tin

Trái tim ta với những lời nói thật

 

3. Bây [D] giờ, ta đã [G] già và người vẫn mãi [Em] xa

[C] Thôi cũng đã muộn [Am] màng để [D] trả lại nhau tất cả

Bây [Bm] giờ, cay đắng đã như [D] sông

Cách gì ta lấp [G] được

* Ôi giờ ta đã [Cm] già

Người đòi chi cuối [G] kiếp

[F#m] Chân chưa thể bước [Bm] qua

Sợi [D] dây người oan [G] nghiệt

[Am] Chân chưa thể bước [Cm] qua

Sợi dây người cuối [D] kiếp