Đồi thông gió reo sầu

1. Anh về lại đồi [Am] thông chiều buông ánh dương [Dm] hồng

Lệ lòng chơi [G] vơi tình đời bao xót [C] đau

Nhớ ngày ta mến [G] nhau anh gia thế sang [C] giàu

Em gia giáo cơ [Dm] hàn cha vội [E7] vàng rẽ thúy chia [Am] quyên.

 

2. Anh về lại miền [Am] quê tìm quên mối duyên [Dm] thề

Đề huề hôn [G] nhân tình trần gieo đắng [C] cay

Lá mùa thu chớm [G] phai cao xanh đã an [C] bài

Bên tai pháo vang [Dm] rền nên tạ [E7] từ mãi chốn dương [Am] gian.

 

ĐK:

Nàng hỡi nàng [Am] ơi giờ anh đã quay [F] về

Lời [Am] thề xưa mãi [G] vương ôi đau đớn khôn [C] lường

Âm dương cách đôi [Dm] đường nén hương [E7] lòng bái biệt [Am] nhau.

Giờ biết tìm [Am] đâu đồi thông gió reo [F] sầu

Mộng [Am] đầu nay dở [G] dang ôi sao quá bẽ [C] bàng

Khăn tang thấm lệ [Dm] tràn bên mộ [E7] nàng khóc biệt [Am] ly.

 

3. Chôn tình sầu uyên [Am] ương vào sương khói biên [Dm] thùy

Trận càn tang [G] thương sa trường anh thác [C] đi

Mộng lòng luôn khắc [G] ghi di ngôn ước mong [C] về

Phu thê sánh vai [Dm] kề đôi mộ [E7] tình rũ gió thông [Am] reo.