Đời vô thường

1. Sống trong đời [Am] này, nào ai đã biết ai

Thế gian vô [E7] thường, tình đời cũng thế [Am] thôi

Làm sao biết [A7] trước, sướng vui hay đau [Dm] buồn

Lắm nỗi đoạn [E7] trường, hãy an nhiên đời ta

 

2. Đến nhân gian [Am] này, hồng trần chỉ thế thôi

Ngẫm hương vị [E7] đời, ngọt bùi lẫn đắng [Am] cay

Ngày qua đêm [A7] tới, tháng năm nhanh úa [Dm] nhàu

Qua hết bốn [E7] mùa, tóc xanh đã phai [Am] màu

 

ĐK: Tình đời người [Am] hỡi! Có lúc rất bình yên

Tình đời người [Dm] hỡi! Có lúc như phù [C] vân

Tình đời người hỡi! Sóng gió như ngàn [Bm7b5] khơi

Tình đời người [E7] hỡi! Trăm năm vẫn vô [Am] thường

 

3. Kiếp nhân sinh [Am] này, giàu sang hay khó khăn

Đến khi lìa [E7] đời, tiền tài theo gió [Am] thôi

Thời gian quên [A7] lãng, nước trôi nhanh qua [Dm] cầu

Xa cách nhau [E7] rồi, kiếp đa đoan vô [Am] thường