Đông mang

1. Một [Em] chiều mưa sang đông em hoài mong sang đưa rời [Am] phố xá thích qua đồi xanh

Thuở [B7] ngày xưa đang mong tình nồng sông mang đưa em chỉ [Em] muốn xích ta thành đôi

Rồi [C] màn sương đêm vây một mình vương đêm say từng cơn [Am] sóng xô những cơn đau

Tình [B7] ái là thứ đào sâu sầu đau sau những [Em] cô đơn

 

ĐK: [Em] Ký ức vẫn tô đậm thấm đẫm vô tận đang vây vang đây tàn [Am] cháy

Càng [Bm] say thêm đau lòng đây thêm sâu ngày thay đêm sao cứ vẫn vơi [Em] đầy

[Em] Dành một đời một lòng đổi lấy đẩy lối cho [Am] em

Tầm [Bm] đông mang pha sương phương xa đang mong cho em thôi gió rét đến [Em] vậy

[Em][Am]-[B7][Em]-[C][Am]-[B7][Em]

 

2. Được [Em] chết trong tình yêu là đang sống trong tình yêu thế [Am] nhưng mất đi người yêu

Tình [B7] lỡ chết trong nhau người ngỡ đã quên mau thế [Em] nhưng có quên được đâu

Tình [C] sầu mang đau thương tình thường mang đau sâu hỏi nhân [Am] thế ai thấu không đau

Tình [B7] ái là thứ trần gian thường buông dâng tràn buồn [Em] thương.