Đông về

1. Đêm [E7] nay mùa đông đã [Am] về

Từng phiến [Bb] đá buồn lê [C] thê

Từng giọt [Dm] sương còn vương nỗi [F] nhớ

Từng giọt [E7] đời lặng lẽ trôi [C] đi

Tình còn [G] gì giọt đắng chia [Am] ly

Mùa đông [G] về mặn chát bờ [E7] mi.

 

2. Đêm [E7] xưa mùa đông cũng [Am] về

Mình níu [Bb] kéo thời gian [C] trôi

Để tình [Dm] ta làn da sưởi [F] ấm

Nhìn cuộc [E7] đời còn những yêu [C] thương

Và lòng [G] người còn chút tơ [Am] vương

Mùa đông [E7] tàn còn ngất mùi [Am] hương.

 

ĐK:

[Am] Ôi, những mùa đông [F] sang

Mình [G] ta như chim lạc [C] đàn

Tìm [G] về miền trú xa [E7] xăm

Tìm [Am] về miền dấu yêu [Dm] xưa

Gom [Bb] nhặt chút nắng lưa [C] thưa

Hồn ta ru [G] hoài, sưởi [E7] ấm tình đã [Am] phai.

 

3. Đêm [E7] nay mùa đông vắng [Am] lạnh

Cùng chiếc [Bb] bóng hồn mỏng [C] manh

Giọt lệ [Dm] rơi nhỏ xuống đông [F] buồn

Làm lòng [E7] mình lạnh lẽo rơi [C] tuôn

Và cuộc [G] tình rụng xuống hư [Am] không

Mùa đông [E7] tàn mình mãi chờ [Am] mong.