Dư âm một chuyến đi

1. Đừng hờn [Dm] nữa, lúc [C] anh giã [Am] từ mà [Dm] đi

Giang sơn này, [C] yêu thương em [F] đó vẫn [Dm] còn vang [Gm] tên

Chốn đây những [C] người sống [Am] gần bên [Dm] nhau

Thương thì tuy [F] ít ghét [Dm] nhiều lại [Gm] không

Vẫn không xa [C] rời với [Am] ngàn gai [Dm] chông

[Gm] xa em rất [Dm] buồn.

 

ĐK:

[F] Thế nên...[Am]

Em đừng [F] trách anh nghe [Am] em

[F] Thế nên...[Am]

Em đừng [F] trách anh nghe [Bb] em.

Tình em như cát [Am] biển

Anh như sao trời

Nên khi non nước còn nhiều thương đau

Mình còn xa [A7] nhau có chi nghẹn [Dm] ngào.

 

2. Đừng hờn [Dm] nữa nếu [C] anh giã [Am] từ mà [Dm] đi

Em hiểu rằng [C] non sông vẫn [F] nhắc vẫn [Dm] gọi tên [Gm] anh

Ước mơ trong [C] đời vẫn [Am] là hoa [Dm] xinh

Anh còn chinh [F] chiến bước [Dm] đường hôm [Gm] nay

Để mai sum [C] vầy nắm [Am] chặt tương [Dm] lai

Mình [Gm] vì nhau suốt [Dm] đời.