Dư âm tình

1. Nhạt nhòa [Em] chiều, cho mưa [G] rơi len vào nỗi [B7] nhớ

Nàng chợt [Em] buồn, mi rưng [C] rưng

Bên kia song thương về dĩ [B7] vãng

Dáng ngọc [Em] nào hằn nét kiêu [Am] sa

Mắt huyền [D] nào cười với trăng [G] sao

Để hồn [C] này gục [B7] ngã vai [Em] người.

 

2. Để giờ [Em] này, vương mi [G] ai, hai hàng lệ [B7] ứa

Để giờ [Em] này, đong đau [C] thương

Trong phiêu du mong tìm quên [B7] lãng

Chết một [Em] lần gục ngã bên [Am] song

Vết tình [D] nồng hằn dấu ăn [G] năn

Khẽ gục [C] đầu lặng [B7] lẽ bên [Em] đời.

 

ĐK:

Xin dĩ [Em] vãng lặng [C] rơi theo năm tháng

Để cho [Am] nàng đừng nuối [D] tiếc ngây [G] thơ

Gót tang [Dm] bồng nhẹ [E7] buông bước cô [Am] liêu

Và để [B7] lòng đừng ghi dấu ăn [Em] năn.

 

3. Giọt rượu [Em] nồng trên môi [G] cay nghe lòng tê [B7] tái

Ngày từng [Em] ngày trôi miên [C] man

Nơi tha phương ôm tình vụn [B7] vỡ

Có một [Em] người ngồi đếm tương [Am]

Mảnh tình [D] này vọng mãi dư [G] âm

Vẫn gọi [C] thầm thuở [B7] ấy tên [Em] người.

 

ĐK:

Xin dĩ [Em] vãng lặng [C] rơi theo năm tháng

Để cho [Am] nàng đừng nuối [D] tiếc ngây [G] thơ

Gót tang [Dm] bồng nhẹ [E7] buông bước cô [Am] liêu

Và để [B7] lòng đừng ghi dấu ăn [Em] năn.

Gót tang [Dm] bồng nhẹ [E7] buông bước cô [Am] liêu

Và để [B7] lòng đừng ghi dấu ăn [Em] năn.