Dù biết chẳng còn nhau

1. Người dẫm nát hồn [Am] ta bằng [G] đôi mội ngọc [F] ngà

Để con tim thật [G] thà [Em] nhỏ giọt sầu phôi [Am] pha

Tình giết đi mộng [F] mơ bằng [G] bước chân hững [C] hờ

Đau nhói hồn dại [E7] khờ đời đã không là [Am] mơ.

 

ĐK:

Bao yêu [Am] thương trôi theo làn [Dm] mây

Gió [G] đưa [G7] mây về cuối [C] trời

Ôi yêu [Am] thương tan vào biển [Dm] khơi

Còn [G] lại [Em] mình ta lẻ [Am] loi

[G] Hỡi người xa rất [F] xa

Dài năm tháng [E7] qua còn ta với [Am] ta.

 

2. Người thả rơi nụ [Am] hôn rồi [G] quay lưng lạnh [F] lùng

Để yêu thương mặn [G] nồng [E7] hóa biển sầu mênh [Am] mông

Tình cuốn trôi về [F] đâu để [G] gió mưa thét [C] gào

Chờ mãi đến bạc [E7] đầu dù biết chẳng còn [Am] nhau.