Dù nhớ dù quên

1. Dù nhớ dù [D] quên thì vẫn là [A] em

Một góc thật [Bm] sâu chưa bao giờ dành cho ai [F#m] khác

Tình yêu ngập [G] nắng ấm áp ôm tôi từng [D] khi vui buồn

Cho vương [G] vấn tôi mãi cho dẫu đâu còn [A] em.

 

2. Thì nhớ vậy [D] thôi giữ cho riêng [A] mình

Ghi sâu kỷ [Bm] niệm ghi sâu từng lời em hay [F#m] nói

Gặp em ngày [G] gió rét mướt bỗng lòng muốn [D] ôm dịu dàng

Nhưng vẫn [G] nhớ giờ đây tôi đâu còn được yêu [A] em.

 

ĐK:

Thì xin cho tôi được [D] đi bên em một lần như ngày xa [A] xôi

Dù chỉ một lời an [Bm] ủi hay hỏi han lúc đêm buồn hiu [F#m] quạnh

Chạm vào nụ cười nhỏ [G] bé tôi còn thương em rất [D] nhiều

Tôi còn nợ em rất [G] nhiều nuối tiếc biết mấy những ngày thơ [A] ngây.

Hàng cây lung lay giọt [D] mưa đưa tôi về lại những ngày xa [A] xưa

Cuộc đời vụt trôi nhanh [Bm] quá chớp mắt đã mất đi tình [F#m] yêu bao giờ

Nụ cười hôm [G] ấy tôi sẽ mang theo suốt [D] đời

Trong lành như con gió [G] chiều tưới mát những tháng năm tuổi [A] xanh.