Dừng bến

1. Gió lạnh sương xa nặng hạt [Em] rồi

Chiều nay dừng tạm quán này [C] thôi [Em]

Tha hương còn đắm say dời [Am] trai

Kiếp [D] phong sương còn miệt [G] mài

Bụi đường che kín bờ [B7] vai.

 

2. Thế rồi nơi đây gặp một [Em] người

Làn môi tuyệt vời má hồng [C] tươi [Em]

Bâng khuâng lòng nhớ thương đầy [Am] vơi

Thấy [D] tôi em chỉ mỉm [G] cười

Làm [B7] tôi không nói nên [Em] lời.

 

ĐK:

Từ đó đêm [Am] đêm, tôi chờ bên quán [C] nhỏ

Trời khuya e cách [Em] trở, đọc lại những dòng [B7] thơ

Duyên [D] tơ, tôi hát

câu mong [G] chờ

Người ơi đâu có [B7] ngờ, rằng tôi nhớ thương từng [Em] giờ.

 

3. Những người yêu tôi thường hỏi [Em] rằng

Giờ đây dừng lại bến này [C] chăng [Em]

Tôi đâu nào dám mong ngược [Am] xuôi

Chốn [D] đây tôi gặp một [G] người

Thì thuyền [B7] tôi đổ bến đây [Em] rồi.