Dừng Lại Một Phút

Cuộc tình [C]ta… [C7]Như cuốn phim lúc xưa đã từng [F]xóa.

[Fm]Như đóa hoa sớm mai bỗng tàn [Em]phai. Ai đâu [Am]hiểu cho ai.

Một ngày [Dm]bên cạnh nhau tự dưng hóa [G]xa lạ…

[C]Em…[C7]sao cứ luôn khiến anh phải khổ [F]tâm

[Fm]Sao cứ luôn đẩy anh đi thật [Em]xa.

Điều gì [Am]khiến chúng ta luôn lặng [Dm]im. Lặng im đến lúc [G]xa rời.

 

[Am]Chẳng biết đã có bao nhiêu ngày [G]mai đi qua Mang kỉ [F]niệm trôi xa.

[C]Cơn mưa ngang qua trút đau [Dm]thương cả bầu [A7]trời.

[Dm]Nhớ về một thời [G]một đời chưa quên.

 

Dừng lại một [F]phút tim nghe đau thương vừa vụt [G]qua.

Sao lại [Em]có cơn giông đi ngang cuộc tình [Am]ta?

Ngày mai [Dm]đối diện tổn thương còn ai [G]nhớ, ai vương vấn [C]ai?

Người mang lời [F]hứa khi xưa vùi chôn sâu tận [G]bấy nhiêu lâu.

Tưởng mình [Em]quên nhưng cơn đau ấy vẫn [Am]như ngày đầu.

Tình yêu cũng [Dm]đã từng đậm sâu, từng trao [G]hết hi vọng cho [C]nhau.

 

Giữa căn [F]phòng đang ngổn ngang những kí [G]ức anh phải mang

Lời xin lỗi [Em]cũng thật muộn màng hạnh [Am]phúc đã vỡ tan.

Làm [Dm]sao để quên ngày tháng ấy nơi đây chỉ có nỗi buồn bủa [G]vây.