Đừng nên trách nhau

1. Mình không [Bb] nên trách [C] nhau để [Dm] được gì em à

Mình không [Bb] nên đem [C] nỗi đau này [F] ra tranh cãi

Thời gian [Bb] trôi sẽ [C] mang ngọt [Am] đắng đó theo mây [Dm] mờ

Sẽ chẳng ai [Gm] buồn sẽ [Am] chẳng ai thấy ân [Dm] hận.

T-ĐK:

[Bb] Anh yêu em nhiều như [C] thế em [Dm] nào biết

Khi gió [Bb] đông đang sang nhìn bông [C] hoa rơi rơi anh [F] nhớ em nhiều

[Bb] Em nơi nao nào đâu [C] biết nào đâu [Am] biết an đang hi [Dm] vọng

[Gm] em có [Am] em và [Bb] yêu em [C] mãi.

 

ĐK1:

[Bb] Cho anh được [C] thấy ánh mắt hiền [Dm] khô lúc em [Am] cười

Thấy dáng [Gm] hình lần đầu [C] tiên anh lỡ [F] yêu

Dù sao em [Dm] vẫn như là những ánh lửa [Am] hồng chiều đêm đông

Chiếu sáng [Gm] vào giấc mơ anh mỗi [Am] lúc.

Buồn đau cay [Bb] đắng em vẫn ở đó nắm đôi [Am] tay dìu anh đi

Hết con [Gm] đường của tình [C] yêu hai chúng [F] ta

Dù mưa hay [Bb] nắng em vẫn soi lối vững tin [Am] thêm một lần nữa

Anh rất hi [Gm] vọng em nghe được lời xin [Am] lỗi khiến anh an [Dm] lòng.

 

2. Trong tình [Bb] yêu ai mà không đớn [C] đau trong tình [Dm] yêu ai mà không một lần khóc

[Bb] Cho anh thêm một lần [C] nữa thấy em [F] cười

[Bb] Hai đôi ta dù xa [C] nhau anh [Am] vẫn luôn luôn tin [Dm] rằng

T-ĐK:

[Bb] Anh yêu em nhiều như [C] thế em [Dm] nào biết

Khi gió [Bb] đông đang sang nhìn bông [C] hoa rơi rơi anh [F] nhớ em nhiều

[Bb] Em nơi nao nào đâu [C] biết nào đâu [Am] biết an đang hi [Dm] vọng

[Gm] em có [Am] em và [Bb] yêu em [C] mãi.

 

ĐK2:

[Bb] Xin em tha [C] thứ những lúc làm [Dm] em thấy đau [Am] lòng

Thấy không [Gm] vui vì vô [C] tâm anh đã [F] sai

Dù cho anh [Dm] đã bao lần không đúng em vẫn không [Am] buông lời xa anh

Em vẫn bên [Gm] cạnh giúp anh không vấp [Am] ngã.

Dù trần gian rộng [Bb] lớn em hãy đi kiếm lấy cho [Am] em một ai kia

Biết trân [Gm] trọng và yêu [C] thương em hết [F] lòng

Dù mưa hay [Bb] nắng em vẫn soi lối vững tin [Am] thêm một lần nữa

Anh rất hi [Gm] vọng em nghe được lời xin [Am] lỗi khiến anh an [Dm] lòng.