ĐỪNG TRÁCH DUYÊN PHẬN

1. Sông [Am]quê ai thả

câu [Dm]thề.

Trôi theo sóng [Am]nước biết nào đục [Em]trong.

Nợ [G]duyên bồi lở dòng [F]sông.

Bên bồi bên [Dm]lở hai dòng ngược [C]xuôi [E7].

 

2. Đêm [Am]đêm khóc mảnh trăng [Dm]sầu.

Thương thân trách [Am]phận cơ cầu tình [Em]duyên.

Xót [G]xa cho kiếp thuyền [F]quyên.

Trời đông gió [Dm]lạnh con thuyền bơ [Am]vơ.

 

Đừng [Am]trách duyên phận người [C]ơi !

[Dm]Thương em như [C]cánh bèo trôi lạc [C]dòng.

[Dm]Lênh đênh sóng [Am]nước biết mình về [Em]đâu.

Qua [G]sông em phải lụy [Dm]cầu.

Nhìn con sóng [G]vỗ nát nhàu con [E7]tim.

 

Thôi [Am]đành lỡ hẹn người [C]ơi !

[Dm]Trăng đêm đơn [Dm]côi con thuyền vẫn [Am]đợi.

[Dm]Sông ơi ! Sao [Am]nỡ xoáy chìm cánh [G]hoa

Xót [A7]xa duyên phận nhạt [Dm]nhòa.

Thuyền không bến [E7]đợi biết về nơi [Am]đâu ?