Đừng trách lá diêu bông

1. Anh trách [Am] em sao nỡ vội lấy [F] chồng

[G] Không chờ, không [C] đợi anh [G] kiếm lá diêu [E7] bông

Chờ [Am] đợi đã bao [G] năm mà [E7] người vẫn biệt [F] tăm

[E7] Nhớ thương nhạt phai má [Am] hồng

Nên [F] lời ru [Am] buồn buồn [C] thêm

Nên [Dm] lời ru [E7] càng còn buồn [Am] thêm.

 

2. Bươm bướm [Am] ơi sao nỡ vội xa [F] cành

[G] Nên lời ru [C] buồn sau [G] luỹ tre [E7] xanh

Chờ [Am] người đã bao [G] lâu mà [E7] đời lắm bể [F] dâu

[E7] Ðắng cay diêu bông úa [Am] sầu

Nên [F] lời ru [Am] buồn còn [C] đâu

Xa [Dm] người [E7] ôi giọt mưa [Am] ngâu.

 

ĐK:

[G] Sông sâu con [Am] nước lớn [Dm] ròng

Thả [E7] trôi chiếc [G] lá diêu [C] bông

[G] Ai chờ ai trong nỗi [E7] nhớ

Biết [G] đâu bến [E7] đục hay trong

Sang [G] sông con [Am] sáo xa [Dm] rồi

Tình [E7] anh chiếc [G] lá em [C] ơi

[G] Cho lòng ai như con [E7] sóng

Xin [G] đừng trách [E7] lá diêu [Am] bông.