Đừng yêu ai quá

1. Có phải anh [F] ta khi mọi chuyện xảy [G] ra chưa một lần xin [Am] lỗi?

Có phải anh [F] ta chưa một lần nghĩ [G] tới điều gì làm em [Am] vui?

Chắc em [F] từng đã tin [G] rằng em sẽ [Em] luôn là người duy [Am] nhất

Có những [F] lời hứa ngọt [G] ngào, rằng anh [Em] ta là người xứng [Am] đáng

Chắc em [F] từng đã mơ [G] mộng, được hạnh [Em] phúc như em hy [Am] vọng

Giờ nỗi [Dm] đau chất chồng, em [Em] quá khờ phải [Am] không?

 

ĐK:

Đừng yêu ai [F] quá dốc cả tấm [G] lòng, nhiều lúc ai [Em] kia đâu như mình [Am] mong

Gặp người nào [Dm] đó chẳng biết trân [G] trọng, thì những hy [C] sinh có đáng vậy không?

Đừng yêu ai [F] quá dốc cả tấm [G] lòng thì những vô [Em] tâm sẽ làm ta [Am] khóc

Chỉ [Dm] có riêng ta đau [G] lòng đừng hỏi vì [C] sao.

 

2. Không chỉ em [F] đâu, trong lòng anh [G] ta còn nhiều người đang [Am] giấu

Em đừng ngây [F] thơ và em đừng mộng [G] mơ danh phận chuyện vu [C]

Chắc em [F] từng đã tin [G] rằng yêu được [Em] anh, mình thật may [Am] mắn

Chỉ tiếc [F] là, nếu như [G] vậy tại sao [Em] em phải rơi nước [Am] mắt?

Chắc em [F] từng đã mơ [G] mộng, được hạnh [Em] phúc như em hy [Am] vọng

Giờ nỗi [Dm] đau chất chồng, [Em] em quá khờ phải [Am] không?

 

ĐK:

Đừng yêu ai [F] quá dốc cả tấm [G] lòng, nhiều lúc ai [Em] kia đâu như mình [Am] mong

Gặp người nào [Dm] đó chẳng biết trân [G] trọng, thì những hy [C] sinh có đáng vậy không?

Đừng yêu ai [F] quá dốc cả tấm [G] lòng thì những vô [Em] tâm sẽ làm ta [Am] khóc

Chỉ [Dm] có riêng ta đau [G] lòng đừng hỏi vì [C] sao.

 

ĐK:

Đừng yêu ai [F] quá dốc cả tấm [G] lòng, nhiều lúc ai [Em] kia đâu như mình [Am] mong

Gặp người nào [Dm] đó chẳng biết trân [G] trọng, thì những hy [C] sinh có đáng vậy không?

Đừng yêu ai [F] quá dốc cả tấm [G] lòng thì những vô [Em] tâm sẽ làm ta [Am] khóc

Chỉ [Dm] có riêng ta đau [G] lòng đừng hỏi vì [C] sao.