Đường phượng xưa

1. Đường phượng [G] bay vang tiếng [D7] ve gọi đến [G]

Gọi mùa sang hoa [E7] thắm sao lòng héo [Am] sầu

Giờ gần [Bm] nhau còn [G] nắng vương trên mái [C] đầu

Làn [D] tóc xanh chưa nhuốm [C] màu thời [G] gian. [D7]

Đường phượng [G] bay phút [D7] cuối những ngày sum [G] vầy

Rồi ngày mai lặng [E7] lẽ xa biệt mái [Am] trường

Tạ từ [Bm] nhau từng [G] ánh mắt rưng lệ [C] tràn

Nhờ [D] cánh hoa thay lời [C] chào [D7] chân [G] tình.

 

ĐK:

[G] Cổng trường xưa đã khép giờ [Em] đây lòng [D] sao vương [B7] vấn

Bao năm [G] tháng êm đềm vụt [C] qua ôi thuở học [D] trò

Tìm về [Bm] đâu đường phượng [Cm] bay [F] áo [D7] ai.

[G] Nhìn lại nhau buồn [Em] như chiếc [D] lá chiều [B7] rơi trên tóc

Thương đôi [G] mắt vương cuộc đời [Cm] nhau hoen giọt lệ [D7] buồn

Tạ từ [Bm] nhau tạm biệt [Cm] nhau

Mong [D7] những mai [G] sau

[D7] Còn [G] nhau.

 

2. Đường phượng [G] xưa trên [D7] lối đi về với [G] người

Tình còn đây em [E7] đã xa tôi mãi [Am] rồi

Một bài [Bm] thơ xưa [G] viết trao em vội [C] vàng

Khi [D] trái tim đang ưu [Em] phiền niềm [G] riêng. [D7]

Đường phượng [G] xưa em [D7] nhớ chăng lời ân [G] cần

Và tình tôi em [E7] thấu chăng lời xa [Am] vời

Thời mộng [Bm] mơ còn [G] mãi trong tôi xao [C] động

[D] tháng năm bao phong [Em] ba [D7] ngập [G] tràn.