Duyên buồn

1. Bao năm chăn [Am] gối tình [E7] ta nay bẽ [Am] bàng

Anh nỡ phụ [C] phàng cho duyên kiếp dở [Am] dang

Em có tội tình [Dm] chi sao anh chẳng nói [Am]

Ngoảnh mặt quay [G] đi cho hai đứa phân [E7] ly.

 

2. Anh vui duyên [Am] mới còn [E7] em với tháng [Am] ngày

Thân xác hao [C] gầy bao cay đắng còn [Am] đây

Em gói trọn vào [Dm] tim bao đêm ngỡ muốn [Am] tìm

Kỷ niệm phôi [E7] pha còn đâu thuở mặn [Am] mà.

 

ĐK:

Cao xanh [F] ơi ông ghét ghen [Am] chi

Sao nỡ vội chia [C] ly để tình chuốc sầu [Am] bi

Một người quay bước [Dm] đi để một người hoen ướt [G] mi

Chẳng còn thương tiếc [E7] chi thì lưu luyến làm [Am] gì.

 

3. Thôi xin thương [Am] nhớ vùi [E7] chôn đi nỗi [Am] sầu

Vui với tháng [C] ngày bao ân ái vùi [Am] sâu

Thôi nhé ta từ [Dm] nhau quên đi chuyện ban [Am] đầu

Gợi lại thêm [E7] đau tình ta đã nhạt [Am] màu.