Duyên chưa nở hoa

1. Bọt [Em] nước tan trong hư không, như cơn [Am] gió lặng lẽ trôi

Cuộc gặp [B7] gỡ giữa ta với người, rồi cũng [Em] hóa thành mây trời

[Am] Nắm tay nhau giữa dòng [D] đời, một [G] phút cũng là duyên [C] sâu

Đừng buồn [F#7] chi cuộc chia ly, nhân duyên vẫn [B7] mãi nhiệm màu.

T-ĐK:

Không tự [Em] đến, không tự đi, tất cả [Am] theo nghiệp dẫn lối

Dẫu xa [Em] nhau, lòng chẳng [C] sầu, vì duyên kia [B7] vẫn muôn đời trùng [Em] khơi.

 

ĐK:

Nhân [Em] duyên trùng trùng, đến rồi [Am] đi như bóng mây chiều

Ai biết [D] đâu ngày mai lại [B7] gặp, giữa cuộc [C] đời trong tiếng [B7] yêu

Gió [Em] mang bao lời ta gửi, đến người [Am] dù cách xa muôn trùng

Nếu còn [B7] duyên, rồi ta sẽ thấy nhau giữa vô [Em] thường.

 

2. [Em] Báu và Thầy một đoạn đường, một hành [Am] trình của chân tâm

Rồi mai [B7] đây ai biết được, nghiệp duyên [Em] lại nối thêm tằm

[Am] Giáp, Anh Hùng hay một ai, có [G] thể đến trong mai sau

Bước [F#7] chân đi đừng luyến tiếc, vì lòng [B7] này vẫn một màu.

T-ĐK:

Không tự [Em] đến, không tự đi, tất cả [Am] theo nghiệp dẫn lối

Dẫu xa [Em] nhau, lòng chẳng [C] sầu, vì duyên kia [B7] vẫn muôn đời trùng [Em] khơi.

 

ĐK:

Nhân [Em] duyên trùng trùng, đến rồi [Am] đi như bóng mây chiều

Ai biết [D] đâu ngày mai lại [B7] gặp, giữa cuộc [C] đời trong tiếng [B7] yêu

Gió [Em] mang bao lời ta gửi, đến người [Am] dù cách xa muôn trùng

Nếu còn [B7] duyên, rồi ta sẽ thấy nhau giữa vô thường.

* [Em] Một cơn gió, một giọt [Am] sương

[B7] Một

câu hứa, một đoạn [C] đường [B7]

Không mất [Am] đi, không phai nhòa

Chỉ là duyên [B7] chưa đến lúc nở [C] hoa.

Nhân duyên trùng [Em] trùng điệp điệp...

Gặp [Am] gỡ rồi cũng tan đi...

Nhưng ở đâu [C] đó, trong dòng đời

Vẫn có một [B7] ngày... lại cùng nhau bước [Em] tiếp.