Duyên tình bẽ bàng

1. Anh đã quay mặt đành lòng bỏ [Em] em

Hay chăng người đã hết yêu em [Am] rồi

Những [Em] lời ong bướm trên [Am] môi

Bây [Em] giờ tan thành mây [D] khói

Cho phận em lẻ loi một [B7] mình.

 

2. Anh hứa trọn đời một lòng yêu [Em] em

Sao anh đành nỡ trót quên

câu [Am] thề

Suốt [Em] đời ta sẽ bên [Am] nhau

Nhưng [Em] giờ anh đành quay [D] gót

Trên đường [B7] xưa chỉ còn mình [Em] em.

 

ĐK:

Anh [G] ơi từ [Am] đây ta mất nhau [Em] rồi

Giờ [E7] anh đã bước theo [Am] người

Sao anh [D] đành quên hết người [G] ơi

Còn [Am] đâu tháng [Em] ngày mình cùng bên [Am] nhau

Con tim giờ tan [B7] nát khi biết người phụ tình [Em] tôi.

 

3. Duyên kiếp bẽ bàng tội tình em [Em] ơi

Đem ân tình cũ giấu sâu trong [Am] lòng

Lỡ [Em] gặp xin hãy làm [Am] ngơ

Mong [Em] người luôn được hạnh [D] phúc

Thôi tình [B7] ta cách biệt từ [Em] đây.